Lưu Tốn có nghe qua việc Tư An bán viên đá của Cố Ngôn mang từ biên cương trở về, ở biên cương có không ít đồ hiếm lạ, tuy đối với bọn họ không đáng giá bao nhiêu nhưng ở đây lại có người xem như bảo bối mà thu mua.
Lưu Tốn cũng không có ý định hỏi thêm, chỉ ngồi lại nói vài câu liền li khai.
Lưu Tốn vừa trở về liền đem hoa cúc phơi khô đưa cho phụ thân.
Lí chính nhận lấy liền lên tiếng hỏi:" Đây là thứ gì?"
Lưu Tốn:" Là hoa cúc Tiểu An tự phơi khô, có tác dụng nhuận giải nhiệt, nhuận gan, phụ thân uống cứ ngâm cánh hoa trong nước nóng, đợi một lát là có thể dùng."
Lí chính đem gói giấy mở ra, vừa nhìn thấy cánh hoa được phơi khô, màu sắc lại vàng óng, lúc phơi cũng không bị đen, lí chính kêu thê tử đem lên một chung nước nóng, ông bỏ một bông vào đợi một lát liền nâng chung lên uống một ngụm.
Mùi hoa cúc không quá nồng lại thoang thoảng, cánh hoa bỏ vào nước liền nở xoè ra, nước từ màu trắng cũng chuyển sang màu hơi vàng.
Lí chính:" Là Tiểu An tự phơi? Chất lượng hương vị so với Vĩnh Ninh Đường còn hơn vài bậc."
Vĩnh Ninh Đường là nơi bốc thuốc rất nổi tiếng ở huyện, ông chủ Vĩnh Ninh Đường có giao hảo với ông, Vĩnh Ninh Đường có tặng ông không ít đồ trong đó có hoa cúc phơi khô để làm thuốc, nhưng chất lượng hoa đều không thể sánh bằng của Tư An.
Lí Chính không biết nghĩ gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-ngoc-vay-ma-la-dai-tuong-quan/3000821/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.