Sau khi nhậm chức, việc đầu tiên Tân khoa Trạng Nguyên lang Lục đại nhân làm là hưu thê. 
 "Thẩm gia tiểu thư tuy đoan trang hiền thục nhưng lại quá mức nhàm chán." 
 Hắn rước về một cô nương chốn thanh lâu, còn ta thì gả cho một tên công tử bột. 
 Lục Tương Chấp cho rằng ta đang cố ý chọc tức hắn, nên mới chọn gả cho tên ăn chơi trác táng không học vấn không nghề nghiệp kia. 
 Hắn nghĩ khuê nữ nhà họ Thẩm trọng phụ đức nhất, còn tên công tử bột kia ham chơi càn quấy, ắt chẳng mấy chốc sẽ chán ghét nữ tử nhàm chán như ta. 
 Hắn chờ đợi ròng rã nửa năm trời, vẫn chưa đợi được tin ta bị người ta bỏ. 
 Khi Lục Tương Chấp nhịn không được tự mình tìm đến cửa cầu kiến, ta đang cầm thước gõ lên đầu vị phu quân có tiếng ăn chơi trác táng kia của ta, bất đắc dĩ thở dài: 
 "Phu tử giảng ba lần rồi, chàng vẫn chưa hiểu sao?" 
 Vị phu quân ăn chơi trác táng kia ôm chầm lấy eo ta, cười vô lại: 
 "Không hiểu, muốn hôn nương tử một cái cơ." 
 1 
 Phu quân của ta năm ấy lên kinh ứng thí, bị chốn thanh lâu níu chân. 
 Nàng kỹ nữ tài sắc vẹn toàn kia, người khác có bỏ ngàn vàng cũng khó mua được một nụ cười của nàng. 
 Ấy vậy mà lại nhìn trúng vị phu quân Lục lang - một thư sinh nghèo khổ quê mùa của ta. 
 Tháng tư dương xuân, Lục lang vinh quy bái tổ. 
Nàng quỳ gối giữa phố xá 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-moi-that-vo-si/3629717/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.