4.
Ta sai Ngọa Tuyết bưng tới một chậu nước ấm sạch sẽ, sau liền khóa lại cửa phòng rồi xoay người nhảy lên giường.
Không thể không cởi chiếc áo dính đầy máu đen trên người Tiêu Diễn, thay cho hắn một bộ quần áo mới sạch sẽ.
Tính ra thì, chúng ta thành hôn đã được ba năm. Trừ khi hắn uống say thường thích gặm miệng người khác, thì chúng ta cũng không có gì gọi là đụng chạm cơ thể.
Mặc dù đều biết trong phủ có tai mắt của Thái Hậu, nhưng khi đi ngủ chúng ta vẫn tuân thủ quy tắc chơi kéo búa bao để quyết định xem ai ngủ trên giường, ai ngủ dưới đất.
Tối nay là bất đắc dĩ phải đánh mất quy tắc này.
Nhưng cứ nghĩ đến phương pháp giải độc mà Chung Ly Tiêu nói, ta lại hèn hạ mà cứ mở phanh vạt áo của Tiêu Diễn.
Nam nhân tập võ nên vai rộng ngực dày, eo hẹp, cơ bụng cuồn cuộn rắn chắc, thật sự là…. so với miêu tả trong thoại bản thì còn đẹp hơn, lại còn khiến người ta thèm nhỏ dãi.
Theo phương pháp giải độc kia, ta kinh hồn táng đảm mà thò tay vào trong chăn, giúp Tiêu Diễn đang mê man kéo quần xuống….
Ta….
Hắn….
Hắn phản ứng cũng quá… đi mất?
Vậy nghĩa là trong mộng hắn đang rất hưởng thụ việc cùng Tô Nguyệt Khê ái muội. Không hiểu sao ta lại tức, động tác tay cũng nhanh hơn rất nhiều….
Hừ, cái thằng nhãi con Tiêu Diễn này! Hắn còn không biết tự xấu hổ mà còn mắng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-lai-muon-danh-lon/3443754/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.