1.
Trong phòng thắp nến sáng rực.
Ta ngồi bên mép giường, nhìn chằm chằm vào Tiêu Diễn đang nằm im trên giường.
Tiêu Diễn là lục hoàng tử được Hoàng thượng cực kỳ sủng ái, lại dựa vào quân công hiển hách mà sớm được phong đến tước Đoan Vương.
Bởi vì cha ta là thần tử phụ tá từ khi Hoàng thượng còn là Thái tử, cho nên ta và mấy vị hoàng tử trong cung cũng được coi là thanh mai trúc mã.
Nhưng trong số mấy vị hoàng tử này, thì người xung khắc với ta nhất chính là Tiêu Diễn.
Từ nhỏ đến lớn, ta và hắn ngoại trừ đánh lộn thì cũng chính là cãi lộn.
Nhưng cố tình là, phụ thân xuyên qua của ta lại một hai bắt ta phải gả cho hắn.
Phụ thân nói nếu trước mặt Hoàng thượng mà ta lại chọn hoàng tử khác làm hôn phu, thì phụ thân sẽ tự vẫn trước mặt ta.
Ngay cả dao phay, phụ thân ta cũng đã mài qua vài lần…
Thôi thôi, ta từ nhỏ đã không có mẫu thân, thì cũng không thể chỉ vì một tên Tiêu Diễn mà bức tử phụ thân thân sinh đã che chở mình lớn lên được.
Nghĩ kỹ ra thì, Tiêu Diễn vốn có người trong mộng*, nên nếu ta gả cho hắn, khiến cho hắn yêu mà không có được người trong mộng thì đối với hắn, đối thủ một mất một còn này của ta, cũng là một loại cực hình.
*Nguyên tác là bạch nguyệt quang - ánh trăng sáng.
Nhưng điều làm ta nghi hoặc chính là Tiêu Diễn tựa hồ chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-lai-muon-danh-lon/3443751/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.