Thích Ngọc Lâm run lên, mặt thoáng chốc tái nhợt, lập tức đẩy nữ nhân dưới thân ra, vừa kéo quần vừa đuổi theo.
Hai người một trước một sau chạy xa, Thích Vi còn đứng đó nhìn nữ nhân trên mặt đất, tức giận nói:“Không biết xấu hổ!” Tiếp theo liền đuổi theo hai người kia.
“Mộ Quân, Mộ Quân--”
Cầu Mộ Quân chạy phía trước, bị Thích Ngọc Lâm đuổi theo, giữ nàng lại. “Mộ Quân, nàng nghe ta giải thích!”
“Ngươi đừng chạm vào ta!” Cầu Mộ Quân hô to một tiếng, vùng khỏi hắn lại chạy về phía trước.
Thích Ngọc Lâm giữ chặt, ôm lấy nàng nói:“Mộ Quân, ta xin nàng đừng đi, không phải như thế, không phải như thế!”
“Ngươi buông ra......” Cầu Mộ Quân giãy dụa kịch liệt, nhưng vẫn không vùng ra được”
“Mộ Quân, nàng hãy nghe ta nói......”
“Ta bảo ngươi buông ra!” Cầu Mộ Quân lớn tiếng nói.
“Mộ Quân......”
Thích Ngọc Lâm buông lỏng nàng ra nhưng vẫn kéo cánh tay của nàng sợ nàng đi. Cầu Mộ Quân vùng ra, nói:“Được, ngươi giải thích đi, ta nghe!”
“Mộ Quân, ta chỉ là...... chỉ là......”
“Chỉ là cái gì? Ngươi uống rượu hay bị hạ dược? Hay là gặp dịp thì chơi linh tinh gì gì đó?”
Thích Ngọc Lâm nhìn nàng không nói ra lời, chính hắn cũng không biết giải thích thế nào.
Cầu Mộ Quân nói:“Nếu không nói, ta đi đây.” Nói xong xoay người đi về phía trước.
“Mộ Quân, ta yêu nàng, là thật.”
Cầu Mộ Quân quay đầu, nhìn hắn nói:“Ngươi đương nhiên yêu ta, không phải ngươi vừa mới ‘yêu’ xong nữ nhân kia sao?”
Thích Ngọc Lâm chạy đến trước mặt nàng ngăn cản, nói:“Mộ Quân, chúng ta thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-la-thai-giam-tong-quan/1526070/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.