❤Người convert: athanh321 (wikidich)❤️
❤Editor: Ri_liam (wattpad)❤️
Nàng theo sư phụ sư thúc đến một địa điểm mới, cuối cùng cũng có thể dừng chân nghỉ ngơi, khỏi phải nói nàng biết ơn sư phụ của mình lắm. Tuy nhiên, sau khi nhìn thấy tên trấn, nàng không nghĩ như vậy nữa. Biểu cảm trên mặt nàng thậm chí còn thay đổi, biến thành nỗi hoảng sợ, trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi và bối rối sâu sắc.
"Hình như ngươi đã từng tới đây?"
Ngồi hờ trên tảng đá, sư thúc nhìn vào dòng chữ được khắc trên mặt đá, rồi quay đầu nhìn nàng. Ánh mắt khó dò, hơi nghiền ngẫm. Nàng vẫn luôn biết bản lĩnh của vị sư thúc này luôn cao thâm, võ công cũng cao cường, tuyệt đối không phải nhân vật đơn giản, nàng cũng không định giấu giếm người.
"Sư thúc, ngày đó con được sư phụ cứu sống ở đây?"
Đôi mắt nàng nhìn lướt qua sư thúc, dừng lại trên người sư phụ. Sư phụ là một thầy thuốc điển hình, ngay khi dừng chân, bà ấy liền dựng trại tại nơi nghỉ ngơi, sau đó khám bệnh cho người trong trấn, vội đến bừng bừng khí thế, ngơi tay liền gọi họ đến giúp đỡ. Chẳng ngờ, sau một hồi lặng im, sư thúc đột ngột lên tiếng.
"Ngày đó, không phải tìm được ngươi ở đây, mà ở trong đống mồ mả thị trấn bên cạnh. Ta tưởng ngươi đã chết bèn mang đi chôn."
"Vâng"
Nàng cụp mắt xuống, đầu óc rối bời. Nàng không biết ai đã lo hậu sự cho mình. Chắc là Nam Lạc hoặc Lý Cẩn. Cả hai đều có khả năng, nghĩ đến đây, nàng muốn bật cười.
Thấy biểu hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-hao-tam-ke/1141415/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.