Hầm rượu của nhà họ Thẩm vô cùng phong phú, muốn rượu quý có rượu quý, muốn rượu ngon có rượu ngon. Chỉ là hai ông anh quản quá chặt, Hướng Mạn ngay cả cơ hội ngó vào xem thử cũng không có. 
Ở bên kia, Tống Khương khi nghe thấy mấy chữ "mượn rượu tỏ tình", đầu óc bỗng choáng váng. Cả người như rơi vào hầm băng, lạnh lẽo, ngột ngạt. 
Hít thở không thông. 
Dưỡng khí như bị ai đó tước đoạt một cách đột ngột. 
Sắc mặt hắn trắng bệch, cả người lảo đảo lùi lại phía sau mấy bước, không dám tin nhìn thẳng vào cô. 
Hướng Mạn hoàn toàn không nhận ra sự thay đổi của hắn. Giờ phút này, cô đang vui chết đi được. Vốn tưởng sau khi quay lại Kinh Bắc mới có cơ hội tỏ tình, không ngờ ông trời lại trao cho cô cơ hội sớm như vậy. 
Cô biết tâm tư hắn dành cho mình. Gần một tuần không liên lạc, không phải vì bận bịu mà là vì cô cần thời gian đối mặt với tình cảm của bản thân. 
Tống Khương đợi cô lâu như vậy, Hướng Mạn cũng không đành lòng để hắn đợi thêm nữa. 
Tốc chiến tốc thắng thôi! 
Hướng Mạn kéo hắn rời đi, đi đến một quán bar vừa náo nhiệt vừa xa hoa. 
Trong quán bar, Hướng Mạn phóng khoáng chọn một phòng VIP trên lầu cao, tách biệt với ồn ào bên ngoài. 
Nhân viên phục vụ đem rượu đến, sau đó lập tức rời đi. 
Căn phòng im ắng đến mức có thể nghe thấy hơi thở của nhau. Hướng Mạn kéo Tống Khương ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-phuc-duoi-chan-em/2966398/chuong-31.html