"Chồng... chồng tương lai?" 
Thẩm Thy Nhã ngẩn người, trợn mắt không dám tin. 
Trong miệng lưỡi thiên hạ, Tống thiếu gia của nhà họ Tống là người dịu dàng nhưng rất khó gần. Hơn nữa, hắn còn từng ở trước truyền thông, vừa kiêu ngạo vừa bá đạo tuyên bố "tôi ghét đàn bà, hận đàn ông, là thành viên của chủ nghĩa độc thân". 
Vì sao mới mấy năm, bên cạnh người đàn ông quyền lực ấy đã xuất hiện một người phụ nữ? 
Thẩm Thy Nhã không dám tin. Mộng tưởng chưa thành hiện thực của ả cứ như vậy mà hỏng bét sao? 
Sắc mặt Thẩm Thy Nhã kém vô cùng. Ả nở nụ cười còn xấu hơn cả khóc. 
"Chị à, làm người không thể hồ ngôn loạn ngữ được. Tống tổng rõ ràng..." 
"Rõ ràng cái gì?" 
Người đàn ông hiện đang là trung tâm của sự chú ý đột ngột lên tiếng. Giọng nói lành lạnh đầy từ tính khiến người nghe như mất hồn. 
Cánh môi mỏng chậm rãi giương lên, vẽ thành một nụ cười yếu ớt. 
"Cô cập nhật tin tức chậm vậy sao?" 
"Hả?" 
Tống Khương lười để ý đến Thẩm Thy Nhã. Hắn quay đầu, cúi xuống nhìn gương mặt người yêu dấu của mình. 
Bất ngờ, Tống thiếu đặt lên khóe mắt Thẩm Tây Mạn một cái hôn thay cho mọi lời nói. Một cái hôn nói lên hết thảy. 
Tống Khương và Thẩm Tây Mạn chính là mối quan hệ đó! 
Tất cả mọi người trong sảnh lớn đều lóe lên suy nghĩ kia. 
"Cha đang làm gì vậy? Không được ăn hiếp mẹ!" 
Một giọng nói vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-phuc-duoi-chan-em/2966387/chuong-35.html