Không chỉ gã bị Tống Khương làm cho khiếp sợ, Thẩm Tây Mạn cũng đã ngẩn người, ngơ ngác với đống thông tin mới chưa qua xử lý. 
Hắn vừa nói gì? 
Là hắn tống cha mẹ nuôi cô vào tù. 
Hắn thậm chí còn biết rõ người em trai không chung huyết thống với cô nghiện cờ bạc. 
Dáng vẻ này của hắn... thật mẹ nó ngầu lòi! 
Thẩm Tây Mạn trong lòng âm thầm tung hô Tống Khương. Thì ra anh người yêu của cô cũng có một mặt đầy bá đạo thế này. 
Có lẽ vì đã đối mặt với sự dịu dàng của hắn quá nhiều nên cô nhất thời quên mất hắn là tổng tài của một tập đoàn đa quốc gia. 
Tống Khương dọa cho người ta sợ chết khiếp thì mới hài lòng đứng dậy phủi tay. Rất nhanh đã có bảo vệ chạy đến lôi người ra ngoài. 
Thu lại dáng vẻ đầy sát khí, hắn mỉm cười hòa nhã với cô. 
"Vào nhà thôi em." 
Ôi mẹ ơi! 
Sao trước kia cô không phát hiện ra giọng nói của hắn lại có sức hút như vậy nhỉ? Lỗ tai của cô muốn mang thai! 
Thẩm Tây Mạn đỏ mặt gật đầu, cùng Tống Khương đi vào nhà. 
Sau vụ náo loạn đó, Thẩm Tây Mạn liền ngỏ ý muốn đến thăm cha mẹ nuôi một lần. Tống Khương nghĩ cô mềm lòng thì tức giận, vỗ vỗ chỗ ghế sofa trống bên cạnh. Hắn nhíu mày, cao giọng. 
"Ngồi xuống đây, để anh nói cho em hiểu." 
"Anh nghĩ đi đâu vậy, em chỉ muốn đến nhìn bọn họ lần cuối thôi." 
"Nhìn làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-phuc-duoi-chan-em/2966382/chuong-37.html