Đường hầm tối tăm bí bách, tường đá lồi lõm như chông, không khí ẩm ướt khó chịu.
Lý Phù khó khăn lắm mới có thể từ dòng nước lũ thoát thân, trên người bây giờ không chỗ nào không thương. Da thịt tấc tấc truyền tới cảm giác đau rát, xương cốt lủng lẳng như vỡ mất, đầu choáng mắt hoa, thảm không thể tả.
Không đợi Lý Phù kịp nghĩ nhiều, đạo sĩ già đã dẫn đầu công tới. Cũng không thấy lão có quá nhiều hành động, khẽ phất tay trong không khí liền ngưng tụ thành một bầy tiểu ngư hướng Lý Phù phóng tới.
Tiểu ngư toàn thân óng ánh sóng nước, thân mình thon dài, đầu nhọn như kiếm, cắt nhanh không khí tạo thành từng trận quái âm.
Lý Phù hai mắt co lại thành lỗ nhỏ, não bộ như muốn nổ tung, hắn cũng rõ ràng một chiêu này chính là sát chiêu, bất cẩn một chút chính là vạn kiếp bất phục.
Phốc...... Phốc.......
Một trận âm thanh mưa rơi trên lá chuối vang mãi không dứt, bầy tiểu ngư thật sâu đâm vào trong mặt đá.
Mặt đá nơi đây một màu trắng xám, cứng như sắt thép, lúc đi lại còn sẽ phát ra từng trận kim loại tiếng va vậy mà đối diện với bầy tiểu ngư chẳng khác nào miếng đậu hũ. Theo từng con tiểu ngư đâm vào, mặt đá rất nhanh đã phủ đầy lỗ nhỏ như tổ ong.
Lý Phù thân như lá vàng trong bão, liều mạng di chuyển thân thể trốn tránh bầy tiểu ngư. May mắn hắn thần thức cường đại, giác quan linh vẫn, thường thường tiểu ngư chưa phóng tới đã có thể thật tốt tránh đi, đến cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-pha-thien/4245518/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.