Đường hầm tối tăm, hai bóng người một nam một nữ cấp tốc chạy trốn. Nam là một nam tử trẻ tuổi thân hình gầy gò, nữ thì nhìn khoảng ba mươi, dung nhan đẹp tuyệt. Lúc này bọn hắn quần áo xộc xệch, mặt mày nhăn nhó, từ đầu tới cuối thuỷ chung cắm đầy mà chạy, dù cho đường hầm phức tạp cũng chưa từng tách ra.
Phía sau bọn hắn, đạo sĩ già dẫn thêm bốn tên hắc y nhân đuổi sát không bỏ. Bọn chúng cũng rõ ràng trước mắt chính là con cá lớn nhất trong chuyến săn lần này, cố hết sức mà truy sát.
Tuyết Linh chuyển người chạy vào một ngã rẽ, hướng bên cạnh: " Đạo hữu bây giờ nói những lời ấy có tác dụng gì? Vẫn là nghĩ cách thoát khỏi truy binh thì hơn."
Sở dĩ nàng lại chọn đồng hành cùng Lý Phù không bỏ bởi vì hai lý do. Thứ nhất, trước nàng một bước chạy vào mê cung đá cũng chỉ có Lý Phù một người, nghĩa là nàng hoặc đơn thương độc mã, hoặc là cùng hắn đồng hành.
Còn một lý do khác chính là bởi vì trên đường Lý Phù nhiều lần hiển lộ tài năng, bây giờ thân trong tuyệt cảnh tất nhiên nàng càng hy vọng nam tử nhìn như không đáng chú ý trước mắt có thể đại triển thần uy xoay chuyển tình thế.
Bây giờ đang lúc gay go Tuyết Linh nói một câu như vậy tất nhiên là muốn hỏi Lý Phù có cách nào tốt hay không? Chỉ là nghĩ lại sau lưng truy sát năm người, một luyện khí hậu kỳ, bốn luyện khí trung kỳ, muốn một luyện khí trung kỳ như Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-pha-thien/4245517/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.