Tiếp theo đó, Ôn Ninh gần như không ngơi nghỉ mà dốc toàn lực vào công tác phòng dịch đầy khẩn trương.
May mắn thay, kết quả thử thuốc rất thuận lợi, Ôn Ninh nhanh chóng tìm ra phương pháp hiệu quả nhất để chiết xuất thanh hao tố. Tân Châu và Vân Châu vốn đã chế tạo sẵn mấy bộ thiết bị chiết xuất thanh hao tố theo chỉ thị của nàng, gần như có thể lập tức đưa vào sản xuất quy mô lớn.
Trên đường đi, mười lăm vị đại phu theo Tề Đông gia học tập đều đã biết cách chiết xuất thanh hao tố. Ôn Ninh chỉ cần hướng dẫn thực hành một lần, bọn họ liền làm rất thành thạo. Có bọn họ trợ giúp, việc chiết xuất quy mô lớn càng thêm thuận lợi.
Thậm chí còn có thể phái người sang Vân Châu, hướng dẫn dân chúng nơi đó cách chiết xuất thanh hao tố.
Hôm ấy, Ôn Ninh vừa khám lại cho Phạm Trạch xong, vừa đứng dậy khỏi ghế thì bỗng thấy trời đất quay cuồng.
Giữa tiếng kêu thất thanh của mọi người xung quanh, nàng ngã xuống, may thay được Hoa Dung kịp thời đỡ lấy.
Hoa Dung lo lắng hô: “Sư phụ! Sư phụ! Người không sao chứ? Ta đã nói rồi, người cứ như vậy là không ổn đâu! Lúc đi đường đã ngủ rất ít, đến Tân Châu lại càng không đủ hai canh giờ mỗi ngày…”
Phạm Trạch cũng vội vàng đứng bật dậy, lớn tiếng gọi: “Người đâu! Mau đưa phu nhân về nghỉ ngơi!”
Trải qua thời gian điều trị vừa qua, bệnh của Phạm Trạch gần như đã khỏi hẳn.
Nếu không phải Ôn Ninh vẫn ép hắn ta tiếp tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-y-thuat-vo-song/5065329/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.