Tối hôm ấy sau khi trò chuyện cùng Trần Cẩn Phong, cảm giác nguy cơ trong lòng Ôn Ninh càng trở nên rõ rệt. Sáng sớm hôm sau, nàng lập tức thúc giục Phương Vô mau chóng mua lại hai trang viên họ đã để ý từ trước, đồng thời nhanh chóng tìm đủ hai mươi người mà nàng cần.
Hai mươi người ấy là để chuẩn bị cho việc sản xuất hàng loạt Thanh mi tố (Penicelin) sau này. Bất kể thứ gì một khi đã tiến vào giai đoạn sản xuất hàng loạt, tất yếu sẽ trở thành công việc có tính cơ giới hóa, vì vậy Ôn Ninh không cần những người ấy phải hiểu biết quá nhiều về y thuật, điều quan trọng nhất là phải thật thà, tỉ mỉ và trung thực.
Phương Vô cung kính đứng trước mặt Ôn Ninh, nói: “Hai trang viên ngoài thành, tiểu nhân đã sớm bàn bạc với chủ cũ xong xuôi, hôm nay có thể tiến hành mua lại. Theo lời Ôn đại phu dặn, danh nghĩa sẽ để dưới tên Phùng cô nương và Hoa cô nương.”
Ôn Ninh tạm thời không muốn để chuyện này dính dáng đến nàng hay Trần Cẩn Phong.
Trước đó nàng đã bàn bạc với Phùng Duyệt Vi và Hoa Dung, hai trang viên ấy trước tiên sẽ được ghi danh dưới tên của các nàng ấy.
“Về những người Ôn đại phu cần, tiểu nhân cũng đã bắt tay vào tìm kiếm. Trong vòng ba ngày, nhất định sẽ có câu trả lời gửi đến Ôn đại phu.”
Phương Vô không giống như Địch Thanh, người hành sự phóng khoáng, chẳng câu nệ tiểu tiết. Dù trong lòng hắn ta đã xem Ôn Ninh là chủ mẫu của bọn họ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-y-thuat-vo-song/5065308/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.