Trần Cẩn Phong lập tức nhận ra nỗi lo lắng của Ôn Ninh, khẽ lắc đầu nói:
“Vĩnh An công chúa rời đi không liên quan đến nàng, nếu ta đoán không lầm, là nàng ta tự mình rời đi.”
Ôn Ninh sững người.
protected text
Trần Cẩn Phong trầm giọng nói:
“Khả năng duy nhất, chính là Vĩnh An công chúa tự tìm cơ hội rời đi. Cung nữ tên Ngân Châu của nàng ta cũng biến mất, chính là một trong những bằng chứng.”
Ôn Ninh vẫn còn ngơ ngác, “Nàng ấy… rời khỏi hoàng cung, thì có thể đi đâu?”
Phải nói rằng, nàng ta còn có thể đi đâu? Trần Cẩn Phong liếc nhìn nàng, thản nhiên nói:
“Tối nay, cùng lúc mất tích với nàng ta, còn có cả sứ thần do Vệ Quốc phái đến.”
Ôn Ninh lập tức nhớ lại mấy ngày trước Trần Cẩn Phong từng nói với nàng, sứ thần Vệ Quốc bất ngờ đến Tấn Quốc khiến Trần Cẩn Tư mấy ngày liền chỉ có thể nửa đêm mới trở về nhà.
Trong đầu Ôn Ninh bừng lên một tia sáng, kinh ngạc nói:
“Ý chàng là, Vĩnh An công chúa đi theo sứ thần của Vệ Quốc? Bọn họ… đã cấu kết với nhau?!”
Khóe môi Trần Cẩn Phong nhếch lên đầy châm biếm:
“Hiện tại xem ra đúng là như thế. Vừa rồi phủ doãn phái người đến báo với ta, lúc thẩm vấn Ôn Thư Hành, hắn kiên quyết phủ nhận việc mình đã bỏ bột đoạn trường thảo vào hương nang của Lam Ấu. Hắn nói, lúc thuộc hạ của hắn ra tay với hương nang, hắn đứng ngay bên cạnh quan sát, người của hắn quả thực chỉ bỏ vào một gói thuốc bột, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-y-thuat-vo-song/5065302/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.