Trần Cẩn Phong quay đầu nhìn nàng một cái, siết chặt tay nàng, giọng nhàn nhạt nói: “Hôm qua kẻ đó phái ra không dưới trăm người, đây là đem gần như toàn bộ lực lượng hắn cài cắm ở Tấn Quốc điều động ra chỉ để báo thù? Không đáng. Hắn cũng không phải hạng người chỉ vì báo mối thù nhất thời mà hành động như vậy.”
“Đúng vậy!”
Trần Cẩn Bách cũng bĩu môi, nói: “Huống chi, dù sát thủ bị bắt đêm qua không chịu tiết lộ chút tin tức nào về chủ tử của hắn, nhưng cũng bị chúng ta moi được vài câu. Lệnh bọn chúng nhận được là bắt sống Ôn đại phu! Nếu chỉ để báo thù nhị ca, cần gì phải bắt sống Ôn đại phu! Rõ ràng là đã biết Ôn đại phu quan trọng với nhị ca thế nào, nên mới muốn bắt nàng để làm điểm yếu uy hiếp nhị ca!”
Ôn Ninh nhíu mày: “Nhưng, hắn làm sao có thể chắc chắn rằng ta sẽ là điểm yếu của chủ công?”
Hắn đã bỏ ra cái giá lớn như vậy, không thể chỉ vì đánh cược một khả năng.
Thái độ của hắn rõ ràng là vô cùng chắc chắn!
Trần Cẩn Phong nói: “Đêm qua ta đã lệnh cho Phương Vô lục soát toàn bộ Đô hộ phủ một lượt, không ai tiết lộ điều gì không nên nói ra. Hứa tiên sinh và những người khác lại càng không thể.”
Ôn Ninh lập tức tiếp lời: “Mẫu thân ta và mọi người cũng tuyệt đối sẽ không tùy tiện tiết lộ chuyện liên quan đến ta!”
“Nếu không phải là người bên cạnh tiết lộ bí mật.”
Trần Cẩn Phong liếc nhìn nàng, nói: “Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-y-thuat-vo-song/5064351/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.