Vì muốn Trần Cẩn Bách và mấy người còn lại cũng giúp được gì đó cho nhị ca, Tô Lệnh Nguyệt đã lén tiết lộ với họ về lời hứa giữa Ôn Ninh và nhị ca.
Nhờ thế, họ đều biết, Ôn Ninh đã hứa sẽ đưa ra câu trả lời trước khi bệnh đau đầu của nhị ca được chữa khỏi hoàn toàn.
Tính ra, thời hạn Ôn đại phu từng nói chỉ còn chưa đầy bảy ngày nữa là kết thúc.
Trong khoảng thời gian này, tình cảm giữa nhị ca và Ôn đại phu dường như càng thêm thắm thiết — nàng không chỉ chủ động chuyển tới sống gần viện của nhị ca, mà hầu như mỗi ngày đều cùng dùng bữa tối với nhị ca. Thế nhưng… vẫn chưa đưa ra lời đáp.
Chỉ cần Ôn Ninh chưa trả lời, lòng họ vẫn mãi thấp thỏm không yên.
Họ không rõ nhị ca nghĩ gì…
Nhưng mấy người làm đệ muội này, quả thực gấp đến độ xoắn cả ruột.
Huống chi, tình hình bên phía nhị ca, càng lúc càng trở nên rối ren!
Trần Cẩn Bách vốn tính tình nóng nảy, thiếu kiên nhẫn, giờ thực sự không hiểu nổi — rõ ràng Ôn đại phu đối với nhị ca không phải không có tình ý, sao vẫn mãi không gật đầu? Lẽ nào thật sự đợi tới ngày cuối cùng của kỳ hạn mới chịu đưa ra câu trả lời?
Tô Lệnh Nguyệt thấy tiểu tử này giấu không nổi cảm xúc trên mặt, liền trừng mắt với hắn, nhỏ giọng nói:
“Chuyện của nhị ca, nhị ca tự biết tính toán, tới lượt đệ lo lắng sao? Huống hồ, đệ không hiểu rõ tình cảm của nhị ca dành cho Ninh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-y-thuat-vo-song/5064324/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.