Trong số bọn tiểu nhị, có một kẻ như quản sự lập tức bước lên đón, cười niềm nở vô cùng:
“Dạ phải!”
Trời ạ, vị tam phu nhân của Đô hộ phủ cùng Vô Ưu cô nương này, thật đúng là chẳng coi bọn họ như người ngoài! Theo lời các nàng nói, vị tiểu thư thứ xuất của Ôn gia kia, lại chính là tâm thượng nhân của Đại Đô hộ! Ngài ấy còn có ý định nạp nàng làm thê tử, chỉ là nàng chưa chịu thôi!
Cho dù nàng ta có thành phu nhân của Đại Đô hộ hay không, bọn họ cũng không dám khinh suất nửa phần!
Trong lúc gã đi lấy giấy bút, Trần Vô Ưu hiếu kỳ nhìn sang Ôn Ninh:
“Ninh tỷ tỷ, tỷ cần giấy bút làm gì vậy?”
“Ta định mua một vòng tay vàng trơn, rồi nhờ thợ Kim Ngọc Phường khắc thêm hoa văn.”
Ôn Ninh mỉm cười đáp:
“Trong sính lễ năm xưa của nương ta, từng có một chiếc vòng vàng do ngoại tổ mẫu tặng, tiếc là nương ta lỡ tay làm mất. Từ đó tới nay vẫn luôn canh cánh trong lòng.”
“Ôi, Ninh tỷ tỷ, chẳng lẽ tỷ định vẽ lại hoa văn trên chiếc vòng kia sao? Cái này tỷ cũng biết ư? Thật lợi hại quá!”
Ôn Ninh có chút ngượng ngùng, đưa tay gãi nhẹ gò má:
“Ta không quá tinh thông, chỉ nhớ hoa văn ấy không phức tạp lắm, chắc có thể phác họa đại khái. Các thợ Kim Ngọc Phường vốn nhiều kinh nghiệm, chắc hẳn hiểu được ta muốn hình dạng ra sao.”
Muốn phục chế y hệt chiếc vòng mà Triệu di nương từng sở hữu, e là không thể.
Ôn Ninh chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-y-thuat-vo-song/5052067/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.