Ôn Ninh thoáng sững người, theo bản năng muốn giải thích gì đó, nhưng Vương Thừa An đã mở miệng trước, giọng nói mang theo chút chua xót:
“Muội đã đã nói như vậy rồi, Yểu Yểu, ta cũng nguyện tôn trọng lựa chọn của muội. Về sau, ta sẽ coi muội như muội muội ruột thịt, muội không cần cảm thấy áp lực gì cả, chuyện này… ta cũng sẽ không nhắc lại với bất kỳ ai.”
“Chỉ là, Yểu Yểu, thân phận của Đại Đô hộ, rốt cuộc không giống người thường, chuyện của Triệu di nương, muội còn rõ ràng hơn bất kỳ ai. Ta chỉ mong muội đừng bước theo vết xe đổ của Triệu di nương, bất luận là lúc nào, cũng hãy giữ vững sự tỉnh táo và bản tâm như bây giờ.”
“Nếu muội gặp khó khăn gì, cứ mở miệng với bọn ta, có thể giúp được gì, nhất định sẽ giúp.”
Chỉ là… đó là Đại Đô hộ của Tấn Quốc, dù hắn có tâm muốn giúp Yểu Yểu, chỉ e cũng lực bất tòng tâm.
Chỉ có thể âm thầm cầu chúc cho nàng, hy vọng người kia… đừng phụ nàng quá nhiều.
Hy vọng Yểu Yểu… có thể thật sự sống cuộc đời nàng mong muốn.
Ôn Ninh nghe ra được sự chân thành trong lời nói của Vương Thừa An, trong lòng không khỏi cảm khái, người như Vương Thừa An, quả thật là một nam tử hiếm thấy. Đôi mắt nàng khẽ cong, nhẹ giọng nói:
“Được, Vương đại ca, cảm ơn huynh. Hy vọng sau này Vương đại ca sẽ gặp được người con gái thực sự xứng đáng với huynh. Đến khi đó, ta nhất định sẽ chân thành chúc phúc cho huynh.”
Vương Thừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-y-thuat-vo-song/5052060/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.