🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tim Ôn Ninh khẽ run lên.

Sự tàn khốc của chiến tranh, lần đầu tiên hiện rõ trước mắt nàng một cách máu me và trực diện đến vậy.

“Phu quân ta vẫn luôn cho rằng, chính vì sự tuỳ hứng và nuông chiều của Lưu Hạo Nguyên, cùng sự ngu xuẩn, kiêu ngạo của Lưu Thanh Nguyên, mới dẫn đến bi kịch ngày ấy. Bởi vậy ông ấy rất chán ghét đám người thế gia cùng các tiểu thư quý nữ trong thành Phong Lâm.”

Hách Kim Hoa khẽ nói tiếp:

“Chủ công cũng chẳng dễ dàng gì. Sau khi Trần Đại Lang qua đời, ngài ấy dốc toàn bộ sức lực chỉ để nuôi dưỡng các đệ muội và đứng vững trong quân doanh. Ngày thường lại không có mấy kinh nghiệm tiếp xúc với nữ tử. Ta thấy sáng nay hình như Ôn đại phu và chủ công có gì bất hòa, nhưng ta chưa từng thấy chủ công quan tâm đến nữ tử nào ngoài Vô Ưu cô nương như vậy. Nếu chủ công có chỗ nào không chu toàn, mong Ôn đại phu bao dung thêm đôi phần.”

Trong lòng Ôn Ninh, cảm xúc vô cùng rối ren.

Hách nương tử đâu biết giữa nàng và Trần Cẩn Phong nào chỉ đơn giản là xảy ra “tranh cãi”? Tuy nàng rất thông cảm cho quá khứ của hắn, cũng thấy cảm động, nhưng điều đó không có nghĩa nàng có thể dễ dàng chấp nhận tâm ý của hắn.

Huống hồ hắn lại có dáng vẻ như thể nhất định sẽ bất chấp nàng từ chối.

Thật khiến người ta đau đầu.

Sao hắn không thể chỉ là một bệnh nhân, nàng chỉ là một đại phu? Đơn giản, trong sáng như vậy đến tận

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-y-thuat-vo-song/5052054/chuong-125.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Phu Nhân Y Thuật Vô Song
Chương 125: Lý lẽ của người thương thê tử
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.