“Ngươi… ngươi…”
Đây rõ ràng là lời uy hiếp trắng trợn!
Chỉ tiếc Ôn Cửu Sơn lại bị chính nữ nhi này nắm chặt điểm yếu, bàn tay run rẩy chỉ vào nàng, nửa ngày vẫn không thốt nổi câu hoàn chỉnh. Ôn Ninh thì đã chẳng buồn nhiều lời, chỉ nhàn nhạt hành lễ lấy lệ với phu thê Ôn Cửu Sơn, sau đó đưa mắt ra hiệu cho Xuân Hỷ và Lam Ấu, liền định quay về Hòa Hương tiểu viện.
“Đứng lại!”
Ôn Cửu Sơn giận dữ dậm mạnh chân, nghiến răng hỏi:
“Còn tên hộ vệ kia, ngươi… rốt cuộc đã làm gì hắn?!”
protected text
“Sao phụ thân không thử hỏi xem, lúc đó hắn định làm gì ta trước?”
Ôn Cửu Sơn thoáng sững lại.
Ôn Ninh giọng mang theo mỉa mai:
“Phụ thân yên tâm, thuốc bột đó chỉ có hiệu lực trong ba ngày, qua ba ngày, mắt hắn tự khắc hồi phục như thường.”
Nói đoạn, nàng chẳng buồn quay đầu, tiếp tục đi thẳng.
Trong sân, một đám người thế mà chẳng ai dám lên tiếng ngăn nàng.
“Ôn Ninh thì có gì mà vênh vá! Nàng ta chẳng qua chỉ nhờ lấy lòng được một Vô Ưu cô nương mà thôi, có gì đáng để kiêu ngạo chứ?!”
Một giọng vừa giận vừa khinh miệt đột ngột vang lên.
Chính là ngũ tiểu thư Ôn Vân Nhã.
Du thị lập tức trừng mắt cảnh cáo, nhưng đã muộn. Ôn Cửu Sơn vẫn còn nguyên một bụng lửa giận, quay phắt lại trừng cô con gái, quát lớn:
“Câm miệng! Nàng ta là A tỷ của ngươi! Ngươi lại dám gọi thẳng tục danh, để người ngoài nghe được thì còn không chê cười Ôn gia ta thêm sao?!”
Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-y-thuat-vo-song/5046583/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.