Ôn Cửu Sơn mặt vuông, mày rậm, thân hình cao lớn, dung mạo toát ra vẻ chính khí khiến người ta dễ bị mê hoặc. Khi còn trẻ ông ta cũng là bậc phong lưu tuấn nhã, bằng không cũng chẳng dễ dàng khiến Triệu di nương vì ông ta mà bất chấp tất thảy đi theo.
Giờ phút này, ông ta hiển nhiên giận dữ đến cực điểm, gương mặt đỏ bừng, sải bước tiến lại. Trông thấy thị vệ ngã lăn dưới đất, ôm mắt rên rỉ thảm thiết, ông ta không thể tin nổi mà nhìn về phía Ôn Ninh với gương mặt lạnh như băng:
“Đứa nghiệt chướng này! Là ngươi làm ư?!”
“Thì sao nào?”
Ôn Ninh lạnh lùng cười, ánh mắt không chút né tránh mà đối diện thẳng với ông ta:
“Phụ thân ngay đến tính mạng của chính nhi tử ruột cũng không thèm bận tâm, vậy mà lại hết lòng lo lắng cho một tên hộ vệ trong phủ!”
Ôn Cửu Sơn khựng lại, giận dữ quát:
“Ngươi nói cái gì mà ta không bận tâm đến tính mạng con ruột! Ta…”
Lời còn chưa dứt, ông ta đã thấy Ôn Dư được Lam Ấu cùng Xuân Hỷ dìu ra, mày tức khắc nhíu chặt:
“Chuyện gì thế này?!”
“Phụ thân hôm qua đánh Ôn Dư chẳng phải rất hăng hái, không chút nương tay sao? Rõ ràng biết hắn đã trọng thương, vậy mà còn bắt quỳ suốt đêm trong từ đường. Hắn thành ra thế này, phụ thân lẽ nào không sớm đoán trước được kết quả ư?!”
Ôn Cửu Sơn trừng mắt nhìn Ôn Ninh:
“Ý ngươi là sao? Ngươi nói phụ thân cố tình muốn hại chết Dư nhi ư?! Sao ngươi không hỏi thử xem tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-y-thuat-vo-song/5046582/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.