Đêm hôm đó, tại Thừa Phong Các.
Trần Cẩn Phong vừa trở về, Văn Tư đã tiến lên đón, bẩm:
“Chủ công, ngài đã về. Ôn di nương và Tào đại phu đã đến rồi.”
Trần Cẩn Phong khẽ sững người.
Hắn nhớ hôm nay là ngày châm cứu định kỳ, nhưng cứ nghĩ sau chuyện vừa xảy ra, Ôn Ninh chắc sẽ không đến sớm như vậy.
Nhớ đến gương mặt nàng khi rời khỏi đại sảnh, ánh mắt Trần Cẩn Phong khẽ trầm xuống, chần chừ một lát rồi hỏi:
“Ôn di nương nàng…”
Dừng một chút, hắn lại đổi lời:
protected text
Văn Tư không rõ rốt cuộc trong đại sảnh ban nãy đã xảy ra chuyện gì, chỉ cảm thấy thái độ chủ công hôm nay có phần khác lạ.
Không chỉ chủ công, mà ngay cả Ôn di nương cũng trông khác thường.
Tuy hắn không tiện hỏi nhiều, vẫn gật đầu lĩnh mệnh rồi đến phòng nghỉ của gia nhân nơi Ôn Ninh và Tào đại phu đang đợi để báo tin.
Vì hôm nay Trần Cẩn Phong về muộn, nên như lệ thường, hắn để Ôn Ninh và Tào đại phu đến phòng nghỉ của hạ nhân chờ sẵn.
Trần Cẩn Phong thay y phục xong đi đến thư phòng, Văn Tư liền dẫn hai người kia tới.
Vừa bước vào, ánh mắt Trần Cẩn Phong lập tức dừng lại trên người Ôn Ninh. Khi thấy nàng mím môi, đôi mắt luôn cụp xuống, hoàn toàn không còn vẻ linh động, hoạt bát thường ngày; mọi lời nói, cử chỉ đều máy móc, khuôn phép, đôi mày hắn khẽ nhíu lại, không dễ nhận ra.
Sau khi Tào đại phu châm cứu xong, Ôn Ninh như thường lệ ngồi xuống chỗ quen thuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-y-thuat-vo-song/5020143/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.