Cuối cùng Hàn Tuyết cũng chịu vùi đầu vào ngực anh ngủ tiếp. Cô gái nhỏ của anh có những vết thương mà anh không thể nào chữa lành được. Trong đêm tối, anh khẽ thở dài, hôn nhẹ lên đỉnh đầu Hàn Tuyết. Cuộc đời không có giá như, giờ anh chỉ muốn dùng hiện tại bù đắp cho cô, dùng hạnh phúc để che mờ những vết sẹo cũ, để trước mặt anh cô được là chính mình, không cần phải cố tỏ ra mạnh mẽ nữa.
Sáng hôm sau, Hàn Tuyết tỉnh dậy, Lâm Cảnh Thần vẫn còn ôm cô trong vòng tay. Thấy động tĩnh giọng anh hơi trầm bên tai cô.
"Em dậy rồi?"
"Uhm... có lẽ do ngủ không được ngon nên đầu Hàn Tuyết hơi đau một
chút.
"Nếu em mệt thì ở nhà nghỉ ngơi đi" anh thấy cô lấy tay xoa thái dương có vẻ mệt mỏi.
"Không cần đâu, em mà không làm gì càng mệt hơn" Hàn Tuyết mỉm cười, cố gắng lấy lại tâm trạng.
Đến khi cả hai cùng ra khỏi cửa thì đã trễ. Hàn Tuyết có chút lo lắng.
"Em là trợ lý của anh đi cùng anh muộn một chút cũng không sao" Lâm Cảnh Thần xoa đầu cô, ánh mắt nuông chiều.
Tô Yên thấy Hàn Tuyết đến cùng Lâm Cảnh Thần và Lục Đông cũng không ngạc nhiên gì mấy, chỉ hỏi một câu an ủi.
"Làm trợ lý cho Lâm tổng vất vả lắm phải không?"
Có lẽ do thấy sắc mặt của Hàn Tuyết không được tốt lắm, Lục Đông khi căng thẳng nhiều việc cũng hay như vậy.
Hàn Tuyết tiếp tục tập trung vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-tong-tai-la-xa-hoi-den/3740603/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.