“A...”
Vô thức siết chặt cái eo trong tay, nhìn tiểu tử kia kinh hô giật mình rớt thẳng lên đùi hắn, đáy mắt Thái Thần sâu thẳm nhìn chằm chằm vào đôi mắt đang mở to của y, nói: “Hung dữ với ta?”
Thật ra hắn muốn nói gì đó, nhưng đến miệng lại thành câu này. Tiểu tử này ỷ mình tâm tư đơn giản mà không chút nào cố kỵ hắn, cần dọa dẫm.
Lữ Đông Miên không biết gì hết. Y chớp chớp mắt nhìn hắn, rõ ràng là có bị hành vi của hắn làm lộn xộn suy nghĩ, nhất thời không có hăng hái vượt quyền hưng sư vấn tội như trước nữa, nhưng mà vẫn nghĩa vô phản cố không chút e sợ đáp: “Ta không được sao?”
“...”
Không được! Đông Tử âm thầm trả lời thay hắn.
Trong lòng chúng thuộc hạ lại đang gào thét không thích hợp: Dụ gì vậy trời!! Sao tự nhiên hắn thấy Hầu gia nhà mình trở nên đoạn tụ, còn không thấy lối thoát!!!
Chẳng lẽ cưới về một nam thê liền nhập gia tùy tục???
Không cần vậy chứ!!
Thái gia sẽ đoạn tử tuyệt tôn! Hầu gia!!!
Vị Hầu gia nào đó hoàn toàn không biết tiếng lòng của chúng thuộc hạ. Đối với tiểu tử hôm qua còn lúng túng không biết nên đối đãi thế nào với mối quan hệ của họ hiện tại bây giờ đã có thể khẳng khái tiếp nhận, chưa chi đã bày ra tư thái Hầu phủ phu nhân hỏi hắn “không được sao“... Nói thật là hắn có chút hưởng thụ bình thản đáp: “Được.”
“Ngươi là Hầu phủ phu nhân.”
Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-thien-dinh-vo-thuong/3491428/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.