Những tưởng đã thoát được bãi chiến trường ấy rồi, ai dè khi nàng ngó lại lại thấy mấy tên đang đuổi theo mình.
"Chẳng phải bọn họ chỉ nhắm vào Thành chủ đó thôi sao?" - Nàng vừa hớt hải chạy vừa hỏi hắn.
"Có thể bọn thích khách này thấy nàng xinh đẹp quá, muốn bắt luôn cả nàng rồi!".
Cuối cùng thì đang chạy giữa đường nàng bị hụt hơi, tay nàng vuột ra khỏi tay của Thiên Dịch, bị thụt lại phía sau.
Nàng đã nghĩ mình sẽ bị mấy tên thích khách bắt lại nhưng lại nghe tiếng "choang" một cái. Ngoái đầu lại nhìn thì thấy vị Thành chủ kia đang đứng đó chặn mấy tên thích khách giúp nàng.
Thân thủ hắn rất phi phàm. Chân phải hắn vừa đá tên này thì tay trái đã chém bay đầu của tên khác, xoay người một cái thì thanh gươm trên tay đã vẽ một đường đỏ ngang trên cổ của mấy tên khác. Tay trái hắn bắt lấy eo nàng rồi nắm đi.
"Ngọc Diệp!".
Nàng lại bay lên nữa rồi, còn nghe thấy tiếng của Thiên Dịch đang phảng phất đâu đó. Nàng bất giác lần lấy tay của hắn, toan gỡ ra.
"Nàng muốn rơi xuống đó chết à?" - Giọng của hắn lạnh như băng.
Nàng thôi không kháng cự nữa, tóc bay trong gió điên cuồng khiến cây trâm trên đầu không chịu được nữa mà bị cuốn đi mất.
Quán Phong bị động tĩnh trên tay làm cho chú ý. Mái tóc mây đen nhánh thả tung xuống như một dải suối dài. Nữ nhân trong tay bị tóc thổi bung làm cho khó chịu nên quay đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-that-sung-cua-thanh-chu-dai-nhan/2424503/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.