Vũ Hàn Nguyệt sau khi trở về tới biệt phủ, bước vào trong nhà liền chứng kiến một cảnh tượng vô cùng xấu hổ. Vũ Hàn Tường vậy mà nằm tại ghế sofas nôn ói tùm lum, mặt đỏ ngàu say mất dạng. Trần Anh Tuyết bên cạnh đang vỗ vỗ lưng cho ông ta, cô đưa tay lên trán thở dài rồi trực tiếp đi lên cầu thang, được nửa chừng nhìn không nỡ nhìn cái hình ảnh này mà kêu Thiết Ngư và Ithilt phụ bà đưa ông ta lên lầu.
Hai người nghe lời bước tới gần chỗ ông ta, một người cầm bộ áo người còn lại sách chân về sau khiêng lên phòng riêng dứt khoát buông tay quẳng ông lên giường. Trần Ánh Tuyết hớt hải chạy tới nhưng trông bộ dạng này của Vũ Hàn Tường thì liền tức giận, bên cạnh tát "bốp bốp" cho vài cái, khoanh tay hậm hực:" Cho chừa cái tội, không biết uống mà còn thích nốc nhiều. Không bao giờ chịu nghe lời tôi cơ! Nhà là phải có nóc chứ, hứ!"
Mặc dù nói vậy thôi nhưng cuối cùng bà vẫn là đi vô trong nhà vệ sinh cần một chiếc khăn và thau nước nhỏ ra lau chân tay, mặt mũi và thay đồ cho ông. Cuối cùng còn đắp chăn ngay ngắn, riêng bản thân thì đi xuống lầu, nấu hai chén canh giải rượu và tự tay làm một chiếc bánh kem nhỏ. Về phía Vũ Hàn Nguyệt cô đến phòng, mệt mỏi quăng chiếc túi xách sang một bên, nằm trên giường giang hai tay nhìn trần nhà suy nghĩ hồi, tiến vào nhà tắm, bồn pha nước tắm rồi thoát y. Nhẹ nhàng bước vô để bản thân nằm trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-tai-thuong-vo-yeu-khong-de-dung/1312661/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.