Ngô Đức Môn nheo mắt đánh giá Lục Nhiễm. Hắn cứ tưởng hôm nay chỉ là Giang Nguyên Cửu hẹn hắn, không ngờ Lục Nhiễm lại ở đây. Xem ra, mục đích chuyến này của họ là Lục Cầm. Lục Nhiễm từ trước đến nay rất mực thương yêu tỷ tỷ mình. Nếu nàng đã trốn khỏi Lục phủ, chắc chắn sẽ tìm mọi cách để đưa Lục Cầm đi cùng.
"Ngươi có biết vì ngươi mà tỷ tỷ ngươi đã chịu không ít khổ sở không?"
Lục Nhiễm không thèm để ý, kéo váy tiến vào đại sảnh. Phía sau, có tiếng gọi: "Tranh."
Giọng nói mềm mại, dịu dàng, là của Cầm Nhi tỷ.
Lục Nhiễm ngây người quay lại. Cảm giác như đã mấy đời không gặp. Nàng nhìn Lục Cầm trước mặt: "Tỷ tỷ." Nàng cười, nhưng vành mắt lại đỏ hoe.
Lục Cầm xác nhận người đang đứng trước mặt đúng là Lục Nhiễm, cặp lông mày nhíu chặt giãn ra, khuôn mặt tú lệ cuối cùng cũng nở một nụ cười. Nàng bước tới, nắm lấy bàn tay nhỏ của Lục Nhiễm. Bốn mắt nhìn nhau, nghìn lời muốn nói nhưng chẳng thể cất thành lời. Trước mặt Ngô Đức Môn, nhiều điều không tiện hỏi.
Giang Nguyên Cửu đang đứng tựa ở cầu thang. Hắn mặc y phục tím trắng, phong thái nhẹ nhàng, chiếc quạt trong tay mở ra, từ từ đi xuống lầu. Hắn vẫy tay về phía Lục Nhiễm: "Tranh lại đây." Hắn học cách Lục Cầm gọi nhũ danh Lục Nhiễm.
Lục Nhiễm ngước mắt nhìn, lập tức hiểu ý Giang Nguyên Cửu. Chuyện nàng mạo danh Lục Nguyên Thiên gả cho Tống Trì không thể bại lộ lúc này. Nàng chỉ có thể giả vờ là nàng và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-luon-muon-hai-chet-ta/5080989/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.