“Hừ chỉ là cái công ty thôi mà, làm ăn chân chính thì sao lại sợ tôi đi vào cơ chứ?” – Quách Trung vừa đi vừa lẩm bẩm. Hẳn là vừa rồi cậu bị mấy bảo kê bên ngoài chặn cửa khá lâu, giờ vẫn còn thấy tức đấy.
Diệp Vấn Khinh cũng cảm thấy khó hiểu ấy. Tại sao lại cấm không cho Quách Trung đến đây nhỉ? Bây giờ thuốc ức chế rất tốt, tiêm hay uống đều có, một ống thôi là Omega đô con như Quách Trung sẽ bị nhầm thành Beta hoặc Alpha ngay. Nói chung, rất an toàn!
Ừ an toàn với Quách Trung thôi, còn người khác thì không ạ.
Diệp Vấn Khinh thấy từng tốp vệ sĩ đô con bị quật thành từng chùm, được khiêng ra bởi cáng ở đằng kia, phần nào cũng hiểu được tại sao cả nhà không cho cậu đến xem sản nghiệp của gia đình.
Quách Trung bên này thì lấy lí do kiểm tra chất lượng phục vụ của công ty vệ sĩ để công khai đồ sát, mồm còn không quên ra vẻ chỉ dạy, trông rõ là đứng đắn nhé.
Mẹ nó thà rằng ông tướng này phá tiền phá của còn hơn là đánh ngã hết nhân viên của công ty nhá. Thế này thì lấy ai ra làm việc????
“Anh bạn đô thật đấy nhưng chẳng có tí lực nào cả, đấm mạnh lên!”
“Anh đứng đuỗn ra đấy làm gì? Tôi vật cho cái bây giờ?”
“Anh kia nữa! Cứ chạy vòng ngoài là sao? Mau tấn công đi!”
Có cái cảnh quen thuộc chẳng khác gì ở trường đại học như thế này một phần là vì trước khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-lai-bi-phat-up-mat-vao-tuong-roi/3000445/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.