...Diệp Vấn Khinh đưa thứ to lớn ra khỏi đũng quần chật hẹp, anh tiến vào giữa hai chân cậu, nâng hông cậu lên, không quên đè một chiếc gối dưới eo Quách Trung để giúp cậu thoải mái....
Quách Trung sau khi phóng thích hai lần thì cậu đã không còn trong trạng thái mất ý thức nữa. Nhưng gương mặt cậu vẫn tràn đầy sự mở mịt, bờ môi liên tục run rẩy phả khí nóng, viền mắt hơi đỏ vì thúc tình, còn ánh mắt long lanh đang khát khao anh vỗ về. Bây giờ cậu đã bị kì phát tình che mờ lý trí, chỉ còn lại dục vọng thuần tuý.
Diệp Vấn Khinh biết cậu muốn gì, cũng sẵn lòng thoả mãn cậu. Anh biết đây là điều cậu mong muốn lúc này, cũng là cách duy nhất giúp cậu. Nhưng anh càng rõ, khi tình triều qua đi thì có lẽ người cậu ghét nhất sẽ là anh.
Quách Trung thấy anh chần chừ không tiến vào, *** ***** vừa được ngón tay khai phá trở nên hư không khiến cậu nhịn không được mà động động eo kháng nghị.
Chút biểu hiện này của Quách Trung đưa Diệp Vấn Khinh trở về thực tại, cổ vũ anh đưa ra quyết định cuối cùng. Súng đã lên nòng, cho dù quay đầu cũng không có đường để hối hận. Diệp Vấn Khinh anh thề, sẽ bảo vệ cậu một đời này, nhất định khiến cậu hạnh phúc.
Anh không còn do dự nữa mà mạnh dạn tiến vào. Đỉnh đầu to lớn đè ép *** ***** khiến từng nếp cánh hoa bị buộc phải nở ra hết cỡ. Cho dù bông hoa có cố gắng tiết dịch để nghênh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-lai-bi-phat-up-mat-vao-tuong-roi/3000409/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.