Nhưng nhiêu đó chưa đủ để dừng lại.
Vật nam tính vùi trong người Quách Trung nhanh chóng có tinh thần trở lại. Cơ thể cậu vẫn còn dư âm cao trào, chưa thể tiếp tục nhận lấy kích thích cực đại được.
Nhưng đây là thời điểm thích hợp nhất để Diệp Vấn Khinh đánh dấu Quách Trung hoàn toàn. Hoa tâm mềm nhũn đã đủ mơn trớn để đón đỉnh đầu vào khoang sinh sản.
Nơi sâu thẳm bị k.í.ch t.h.íc.h mở ra khiến cơ thể cậu run rẩy kịch liệt, vòng eo như không chịu được trọng lượng của cơ thể mà cả thân trên mềm oặt tựa vào lồng ngực anh. Diệp Vấn Khinh biết cậu không còn sức nữa, anh đỡ cậu nằm xuống giường.
Nam tính chẳng may trượt ra, mang theo sợi chỉ trắng cước, miệng hoa mấp máy nhả ra từng dòng bạch trọc, chảy chảy dọc khe đào, rơi xuống drap giường trắng xoá.
Rất nhanh Diệp Vấn Khinh lại vùi mình vào thân thể cậu. Một chân cậu bị anh đè, chân còn lại của Quách Trung được gác lên vai anh. Anh biết hành động của mình từ đầu đến giờ là để chuẩn bị cho việc đánh dấu hoàn toàn Quách Trung. Vậy nên Diệp Vấn Khinh càng khẩn trương, phần nam tính càng phình lớn một vòng, chen cho u hoa nở rộ từng cánh.
“A..á…” – một chuyển động nhỏ cũng khiến Quách Trung khó chịu rên rỉ. Cũng phải thôi, độ lớn của anh lúc này không thể so sánh với ban nãy. Quá khiến người ta thừa nhận.
- Cửa vào bị mở rộng hoàn toàn không chừa chỗ trốn, mép hoa bị miết phẳng, ôm trọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-lai-bi-phat-up-mat-vao-tuong-roi/3000407/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.