Trần Tiểu Nghiên sững sờ.
Ở bên cạnh, Lữ Lệ Hoa và Trần Phú Quý nhìn nhau không nói gì.
“Ý của anh là gì?” Cô cau mày, lòng bàn tay lại cảm thấy đầu ngón tay như kim châm.
Hoàng Gia Vĩ trầm lặng một lúc rồi nhếch khóe môi: “Tiểu Nghiên, đừng phủ nhận, em và Nguyễn Chi Dập đó có mối quan hệ không đơn giản từ lâu rồi đúng không? Ở tầng dưới vừa hôn vừa ôm, nghĩ rằng anh không nhìn thấy sao?”
“Anh nói cái gì!” Trần Tiểu Nghiên không dám tin vào tai mình, nhịp tim cũng đập mạnh một chút.
“Còn ở bữa tiệc lần trước, em đã rời khỏi giữa chừng, lén lút chạy đến phòng nghỉ cùng anh ta ăn chơi trác táng, làm ra những chuyện bẩn thỉu, nghĩ rằng anh cũng không biết sao?”
Ngậm máu phun người, đây là sự đấu tranh cuối cùng sao?
Cô vừa muốn phản bác lại, đột nhiên Hoàng Gia Vĩ lấy điện thoại ra, đưa ra một tấm hình, giơ tấm hình trong tay lên quơ quơ.
Cách hơi xa, nhưng cô vẫn nhìn rõ.
Một tấm hình chụp trộm, cô dựa vào tường, Nguyễn Chi Dập ôm cô vào lòng, thật mập mờ thật mập mờ…
“Anh… cái này anh kiếm ở đâu ra?”
“Không cần hỏi. Em nói đi, có phải sự thật hay không? Vẫn là câu nói đó, anh không phản đối việc ly hôn, nhưng anh tuyệt đối không đồng ý chuyện chia tài sản.”
Hoàng Gia Vĩ nhìn cô không chớp mắt, trong mắt có vẻ đắc ý, có vẻ thâm độc tàn nhẫn, cũng có vẻ vô tình lạnh lùng.
Trần Tiểu Nghiên chỉ có thể cắn răng, mang tai nóng hổi như lửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-hao-mon-ke-thu-ba-chet-di/1196240/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.