Bụng tôi no cành nên không ăn nổi mấy quả táo gai còn lại, Nghiêm Thù Lân không thích đồ ngọt, thế là tôi nhét hết vào miệng Khương Nhược Châu.
Khương Nhược Châu ăn đồ thừa của tôi cũng không giận mà còn vui vẻ ăn, bên má lộ ra lúm đồng tiền.
Hắn cắn táo gai bọc đường, vén màn nhìn ra ngoài rồi nói: "Nghiêm trang chủ, ngươi nổi danh như vậy mà ra đường cũng không đem theo tấm da người che mặt nữa."
Lúc ra khỏi quán rượu có mấy gã tướng mạo bặm trợn nhìn chúng tôi chằm chằm, e là kẻ thù đến gây rắc rối. Nhưng có hai cao thủ võ công nhất nhì giang hồ ở cạnh nên tôi cũng chẳng sợ lắm.
"Có ám vệ đi theo," Nghiêm Thù Lân cúi đầu xoa cái bụng phồng lên của tôi rồi nói, "Bọn hắn không làm được gì đâu."
Tôi không thể xen vào nên chỉ có thể ợ một cái để chứng tỏ sự tồn tại của mình.
Khương Nhược Châu nói: "Đừng có khoe khoang. Nói thì hay lắm mà lại sai người cướp Tiểu Doãn đi."
Nghiêm Thù Lân bị Khương Nhược Châu kích thích, sầm mặt nói: "Khương quạ đen, ngươi còn có mặt mũi nói câu này à? Kiếp trước nếu ngươi không làm chó săn cho bọn hắn......"
Hắn đang nói nửa chừng thì bị tôi bịt miệng. Tôi nháy mắt với hắn mấy cái rồi lắc đầu nói: "Không được cãi nhau."
Nghiêm Thù Lân im lặng một lát rồi nắm cổ tay tôi, hơi thở nóng hổi phả vào lòng bàn tay, hắn nói: "Nghe lời phu nhân."
"Ta cũng chẳng nhớ rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-gia/3371133/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.