Thời tiết rất đẹp, ánh nắng vàng rực xuyên qua kẽ lá, thỉnh thoảng có tiếng chim hót líu lo. Dỏng tai lên còn nghe được tiếng lá trúc bị gió thổi xào xạc, hình như còn có tiếng suối chảy róc rách giữa khe núi đá.
Chắc vì tôi ăn quá no, nhạc công mà Nghiêm Thù Lân gọi tới đàn quá êm tai nên nghe một hồi tôi lim dim ngủ gật, khi mơ màng mở mắt ra mới phát hiện mình ngồi trong lòng Nghiêm Thù Lân từ lúc nào không hay.
Tôi giật thót tim, vội vàng đứng dậy nhưng hắn ôm trọn eo tôi, chân tôi không chạm tới đất nên tạm thời chưa có điểm tựa để đứng dậy.
Khi nắm lấy cánh tay hắn, mặt tôi vẫn áp vào lồng ngực rắn chắc ấm áp của hắn, đầu óc trở nên mụ mẫm, cảm thấy được ôm như vậy thật dễ chịu, thân thể căng cứng từ từ thả lỏng, cũng không định chạy trốn nữa.
Hắn nâng cằm tôi rồi cúi đầu hôn nhẹ lên mắt tôi, sau đó lại liếm chóp mũi và gò má. Tôi bị hắn liếm ướt mặt, ngẩn ngơ muốn nói chuyện với hắn nhưng vừa há miệng ra thì đầu lưỡi nóng ướt của hắn lập tức luồn vào, sau khi mạnh mẽ đâm chọc bên trong thì lại quấn chặt lưỡi tôi.
"Nghiêm Thù Lân, ngươi đừng......" Tôi thở hổn hển, bị ép nuốt nước bọt của mình hòa lẫn với hắn, đầu lưỡi bị hắn mút vừa tê vừa nóng, "Thị nữ......"
"Các nàng đi rồi," Nghiêm Thù Lân đưa ngón tay lau sạch tơ bạc chưa kịp nuốt trên khóe môi tôi rồi lại cúi đầu hôn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-gia/2755727/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.