Khác với Nghiêm Thù Lân, cha mẹ Khương Nhược Châu lúc còn sống là hiệp lữ nổi danh khắp giang hồ, cả đời hành thiện tích đức, trọng tình trọng nghĩa.
Năm xưa họ ra tay cứu Nghiêm phu nhân trẻ tuổi rồi uống say một trận, đôi bên nể phục nhau nên định ra hôn sự này cho hai đứa con chưa ra đời.
Thứ Khương Nhược Châu đem theo chính là tờ hôn ước có dấu tay của cha mẹ hai bên và một chiếc khóa định tình bằng bạc trắng. Đã gần hai mươi năm trôi qua nhưng vì được giữ kỹ nên chữ trên giấy vẫn chưa mờ, có thể thấy rõ nét chữ sắc bén mạnh mẽ của người viết.
Mẫu thân bảo y hôn sự này sẽ không ép y thành thân với người mình không yêu, đến tuổi kết hôn, nếu y thích người khác thì không cần phải tuân theo hôn ước. Đến lúc đó y có thể kết làm huynh đệ với con trai Nghiêm gia, thêm một người bạn là thêm một con đường, sau này hai người có thể giúp đỡ lẫn nhau trên giang hồ.
Khương Nhược Châu vừa thông minh vừa cần cù hiếu học, từ nhỏ đã hiểu chuyện, sau này làm việc cũng theo tác phong quân tử.
Y dùng trường kiếm phụ thân rèn cho mình, trên vỏ kiếm khắc hoa văn uốn lượn màu xanh, khi rút kiếm ra, thân kiếm lóe lên ánh sáng lạnh lẽo như mặt băng dưới ánh trăng.
Xét về dung mạo, Khương Nhược Châu cũng thuộc hạng đứng đầu giang hồ.
Y có gương mặt giống mẫu thân, ôn hòa thân thiện, lúc không cười khóe môi vẫn hơi nhếch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-gia/2755717/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.