Sau khi Nghiêm Thù Lân nói xong, con mèo lông trắng mắt xanh đẹp nhất trong trang đột nhiên nhảy lên người tôi rồi khéo léo nằm trên đùi tôi. Tôi lập tức vui lên, chớp mắt mấy cái, kìm lại nước mắt rồi đưa tay vuốt nó, nó còn dụi cái đầu ấm áp mượt như nhung vào lòng bàn tay tôi.
Tôi liên tục nhắc mình không được chìm đắm trong niềm vui có thể mất đi bất cứ lúc nào mà phải mau chóng chạy trốn giữ mạng, nhưng khi ôm con mèo thơm mềm lại vô thức nghĩ "Giờ Nghiêm Thù Lân đối với mình tốt lắm mà, còn cho mình ngủ chung với mèo của hắn nữa".
Nghiêm Thù Lân ngồi cạnh nhìn tôi vuốt mèo, còn tự tay đút cho tôi mấy miếng lê ngọt lịm đã cắt nhỏ.
Tôi sửng sốt nhìn tay hắn giơ lên trước mặt mình, cảm thấy không tiện từ chối nên ngoan ngoãn há miệng cho hắn đút.
31.
"Nghiêm trang chủ, ta có thể hỏi ngươi một chuyện được không?" Tôi ăn no căng, lá gan lại dần phình ra, thả mèo trắng xuống đất rồi quay đầu cầm cổ tay Nghiêm Thù Lân, mở miệng hỏi hắn.
Nghiêm Thù Lân gật đầu: "Được."
"Nếu...... Nếu chúng ta thành hôn, ngươi sẽ để ta lại trong trang rồi ra ngoài làm việc một thời gian dài sao?" Càng nói giọng tôi càng nhỏ, ngón tay nắm cổ tay hắn cũng hơi run, lấm lét nhìn mặt hắn, sợ nói sai câu nào sẽ chọc giận hắn.
Trong truyện viết kết hôn chưa đầy một tháng, Nghiêm Thù Lân đã rời sơn trang ra ngoài làm việc. Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-gia/2755715/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.