Sáng hôm sau, Cổ Nhất Nam thức dậy liền nhìn xung quanh nơi mà cô đang nằm, đó không phải bệnh viện cũng không phải phòng của cô, căn phòng này nhìn rất lạ, phòng trang trí vô cùng đơn giản nhưng lại tỏa ra sang trọng vô cùng,
Lúc này cô cảm thấy đau đầu vô cùng, trong khi cô vừa cau mày ngồi dậy, thì cửa phòng mở ra, người đi từ bên ngoài vào là một cô gái người hầu đang bê khay thức ăn đi vào,
"Tiểu thư, cô tỉnh rồi ạ" cô bé A Nguyệt từ bên ngoài mang thức ăn vào phòng cho Cổ Nhất Nam, cô bé nhìn thấy cô đã thức dậy, nên liền mĩm cười nhanh chân đi đến,
Cố Nhất Nam nhìn thấy cô bé, cô lúc này có e dè với A Nguyệt, cô cứ rút người trong chăn mà nói, "Cô... Cô là ai, tôi đang ở đâu đây"
Cô bé nhìn thấy cô có chút dè chừng mình, cô liền nhìn cô mỉm cười nói, "Tiểu thư đừng sợ, đây là biệt phủ của Thẩm Gia, thiếu gia đã đưa cô về đây đấy ạ"
Nói xong mà cảm thấy cô không tin lắm, cô bé liền đưa điện thoại cho cô và nói, "Tiểu thư không tin thì cô hãy nghe điện thoại đi nè
Cố Nhất Nam vẫn là dè chừng, sau đó đưa tay cầm lấy chiếc điện thoại, nhìn vào màn hình thì người bên trong là Thẩm Mộc Hàn đang gọi video call cho cô,
Anh ấy bên kia nhìn thấy cô liền nói, "A Nam, em cứ nghỉ ngơi ở Thẩm Gia, chờ anh về sẽ có tin vui cho em, à mà cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-gia-nam-cua-tong-tai-lanh-lung/3629306/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.