Ngay khoảnh khắc Cổ Nhất Nam đang ngủ ngon trên lưng của anh, anh thật sự không muốn lên xe để về một chút nào,
Anh nhớ lại khi xưa anh mười sáu tuổi rất thương đứa em gái nhỏ nhắn xinh xắn chỉ vỏn vẹn ba tuổi, anh lúc đó hay cõng em gái trên lưng và bế em trên tay, còn em ấy thì cứ suốt ngày chỉ lẽo đẽo theo anh trai của mình,
Cho đến cái ngày anh đi học về, thì nghe tin là mẹ và ba bị tai, còn em gái thì biến mất không thể tìm thấy,
Từ khoảnh khắc đó, anh sốc vô cùng khi cảm giác mất đi em gái, anh đã chịu mọi đau lòng không thể quên được em gái mất tích,
Và nhiều năm nay, anh đã tìm cô gần hai mươi năm, ông trời đúng là không phụ lòng người, đã đem cô về đúng nơi người thân của mình, anh thật sự rất vui,
Lúc này anh cẩn thận đặt cô nằm trên xe ghế sau, cả hai ngay lập tức về nhà,
Nhà đây là nhà của Thẩm gia ở trong nước, nhà cũng là dạng biệt phủ không khác gì Trương gia, biệt độ giàu có nhất nhì cùng với Trương Thị, nên cả hai mới sự hợp tác lâu dài từ thời ông bà,
Nữa đêm anh đưa Cố Nhất Nam về đây, và anh cũng là về bất ngờ, nên lúc bên ngoài nghe bảo vệ thông báo, thì những người làm trong nhà điều nhanh chóng có mặt ở bên trong để chào đón đại thiếu gia đã lâu mới trở về,
Lúc Thẩm Mộc Hàn từ trong xe bế cô ra và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-gia-nam-cua-tong-tai-lanh-lung/3629305/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.