Chiếc xe dừng lại trước tòa chung cư, Lam Y Tịnh nhanh chóng mở cửa xe bước xuống, cô phải thật nhanh bỏ trốn khỏi nơi này.
Tô Húc Hoàn không rời khỏi xe, nhìn bóng lưng của cô khuất dần phía sau xa, trên xe vẫn lưu lại chút hương thơm của cô.
Nghĩ lại thật có chút hối hận, năm đó một người phụ nữ mê người sống bên cạnh, anh lại không tận hưởng.
Khi Lam Y Tịnh đến căn hộ của mình, nhìn thấy Hà Siêu đang ngồi ở phòng khách cùng Hữu Hữu chơi những món đồ chơi vừa được chú đẹp trai mua cho.
"Phu nhân… à không cô Lam, Hữu Hữu đã ăn uống đầy đủ rồi, tôi giao thằng bé lại cho cô, tôi xin phép ra về." - Hà Siêu lần đầu làm bảo mẫu, nhìn thấy Lam Y Tịnh như một vị cứu tinh.
"Cảm ơn anh đã trông Hữu Hữu giúp tôi." - Lam Y Tịnh đi đến bên Hữu Hữu ôm lấy thằng bé.
"Mẹ, hôm nay mẹ đẹp quá." - Hữu Hữu ôm lấy mẹ, nhìn bộ dạng mẹ mặc váy thật lạ nhưng vô cùng xinh đẹp.
Lúc này Hà Siêu mới để ý đến chiếc váy trên người Lam Y Tịnh, xem ra… trong lòng Tô tổng thì cô gái này có vị trí không hề nhỏ.
Hà Siêu vừa rời bước, Lam Y Tịnh đã nhanh chóng lên mạng đặt vé máy bay, sau đó thu xếp một số quần áo cần thiết, chuẩn bị mọi thứ tạm ổn thì đã gần nữa đêm.
Cô ngồi trong góc tường, mệt mỏi tựa vào cánh cửa nhìn con trai đang say giấc, tự dặn lòng sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-em-tron-khong-thoat/2996774/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.