Trên xe, Tô Húc Hoàn kéo Lam Y Tịnh cắn mút lấy đôi môi mềm mỏng của cô, nụ hôn kéo dài không dứt như muốn chiếm hữu lấy cơ thể và tâm trí của cô.
Đôi bàn tay anh không yên, luồng vào chiếc áo thun thám hiểm đôi gò bông đảo nảy nở, cô gượng gùng vì ngoài họ vẫn còn tài xế trên xe.
"Buông tôi ra, anh đừng bỉ ổi như vậy." - Lam Y Tịnh đẩy mạnh Tô Húc Hoàn về phía sau.
"Y Y, mùi vị của em thật khiến tôi không thể nhịn được." - Tô Húc Hoàn đưa lưỡi liếm lomép, mùi hương trên môi cô vẫn đọng trên môi anh.
"Anh hết lần này đến lần khác ức hiếp tôi, tôi sẽ kiện anh, anh đừng nghĩ bản thân có thể làm mưa làm gió, ở đâu cũng có pháp luật bảo vệ tôi."
Lam Y Tịnh nghĩ mình điên rồi, trước đó còn cảm thấy không muốn anh ta bị bắt.
"Kiện tôi sao, có phải tôi chưa dạy dỗ em đủ, nên em vẫn còn cái suy nghĩ nông cạn đó."
Tô Húc Hoàn siết chặt cổ tay của cô, kéo cô nhào vào lòng anh. Chiếc áo thun bị anh kéo qua một bên, đôi môi anh hôn lên cổ, hôn lên xương quai xanh khiến cô vô cùng đau đớn. Anh như một con ma cà rồng, bờ môi đến đâu liền cắn xé cô cho đến khi để lại những dấu vết tím đỏ trên người.
"Tô Húc Hoàn, đừng như vậy… tôi không muốn."
Cho đến khi tiếng chuông điện thoại của Tô Húc Hoàn vang lên, không gian mới vơi đi sự ám muội.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-em-tron-khong-thoat/2996771/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.