Hai giờ sáng…
Thành phố B chìm trong màn đêm tĩnh mịch.
Lam Y Tịnh giờ này đã say giấc…
Cô nằm mơ thấy cơ thể mình bị ai đó nhấc lên, rồi rất nhẹ nhàng thả lỏng. Cô ngửi được mùi thơm nhẹ nhàng quen thuộc, nhưng thần trí đang mê man trong giấc ngủ, chỉ cảm thấy toàn thân hơi lạnh… rõ ràng cô mặc bộ đồ ngủ rất kín đáo mà.
"Tiểu yêu tinh, dám lừa tôi sao."
Nghe tiếng thỏ thẻ bên tai, Lam Y Tịnh vẫn mơ mơ màng màng không muốn tỉnh… có phải vì lúc nãy trêu chọc anh ấy, nên đêm liền nằm mơ thấy anh ấy.
"Quả nhiên mông hơi nhỏ, nhưng mặc bộ tình thú mèo đen này cũng không khó coi."
Tô Húc Hoàn đưa bàn tay sờ vào bờ mông trắng mịn của Lam Y Tịnh vỗ vỗ nhè nhẹ.
Lam Y Tịnh bị nhột liền xoay người, xoay nghiêng lại liền nằm gọn trong lòng Tô Húc Hoàn.
Anh ngửi mùi hương trên tóc cô, toàn bộ cơ thể thiếu vải đang dựa sát vào phần trên đã cởi trần.
"Tô Húc Hoàn, tôi đang mơ sao?"
Lam Y Tịnh dựa vào lòng ngực Tô Húc Hoàn, cảm thấy có gì đó không đúng liền mơ màng mở mắt nhìn người đàn ông đang chăm chú nhìn cô.
"Trong giấc mơ, cũng muốn tôi sao?"
Lam Y Tịnh đưa bàn tay sờ lên gương mặt đẹp không tỳ vết của Tô Húc Hoàn… cô đã rất lâu muốn chạm vào gương mặt anh, cô yêu thích sự đẹp đẽ này, nó dường như một bức tranh hoàn hảo khiến tim cô loạn nhịp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-em-tron-khong-thoat/2996744/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.