Mộ Cẩm Vân mới bị thương ở chân hai ngày, dự án mới đã xảy ra chuyện như vậy, sáng hôm sau, cô không thể không ngồi xe lăn đến họp.
Lúc xe dừng ở cửa Thụy Hiên, tài xế lấy xe lăn từ trong cốp sau ra.
Mộ Cẩm Vân định một mình leo xuống, ai ngờ Tống Lâm không nói hai lời đã ôm cô đặt lên xe lăn rồi.
Lúc này là giờ làm việc cao điểm, Tống Lâm đậu một chiếc xe sang như vậy trước cửa công ty thật đủ thu hút, may mà cô còn có xe lăn nên Tống Lâm đành phải để cô vào đó.
Mộ Cẩm Vân cảm nhận được ánh mắt từ bốn phía, trên mặt hơi xấu hổ, nhìn Tống Lâm nói: “Tự em có thể đi vào.”
Khóe miệng anh hơi nhếch: “Em cho là xe lăn biết bay hả?”
Anh vừa nói vừa đẩy cô vào trong.
Trong thang máy có vài tầng trên cao, Mộ Cẩm Vân rất xấu hổ khi chiếm bớt chỗ nhưng Tống Lâm cứ bày một khuôn mặt băng sương ngay đó, ai cũng theo bản năng nhường ra một chỗ đủ trống cho bọn họ.
Mộ Cẩm Vân có chút ngượng ngùng, trên mặt giả bộ bình tĩnh chào hỏi: “Chào buổi sáng.”
“Chào buổi sáng, tổng giám đốc Vân, tổng giám đốc Lâm.”
Thật may đến lầu sáu thì trong thang máy chỉ còn mình cô và Tống Lâm.
Thang máy lại đi lên hai tầng nữa, Mộ Cẩm Vân được Tống Lâm đẩy ra.
Phương Hiểu Đồng đi đến, nhìn Mộ Cẩm Vân một lúc, muốn nhận lấy xe lăn từ tay Tống Lâm nhưng không dám mở miệng.
Cuối cùng cô đành lủi thủi theo sau họ vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-em-that-hu-hong/1719872/chuong-363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.