Lâu lắm rồi cô không dậy vào thời gian này, đặc biệt là mấy năm trước từ khi rời khỏi Hà Nội, gần như ngày nào cô cũng dậy từ bảy giờ cả.
Nhưng bây giờ đột nhiên được dậy muộn, tâm tình cô được thả lỏng phần nào.
Cô nghiêng người nhìn ánh mặt trên bên ngoài cửa sổ. Tống Lâm sau khi thể dục xong liền đi vào, thấy cô còn nằm trên giường liền cười, nói: “Em còn muốn nằm tới khi nào?”
Cô hơi ngớ người, nghiêng người nhìn anh: “Anh dậy từ mấy giờ?”
“Sáu rưỡi.”
“...”
Không trêu nổi.
Mộ Cẩm Vân ngồi dậy, nhìn anh rồi nói: “Anh đi tắm trước đi, em chờ một lúc rồi đi rửa mặt.”
Tống Lâm không lên tiếng, cầm quần áo bước vào phòng tắm.
Cô dựa người vào thành giường, cầm điện thoại di động lên theo bản năng lướt vào vòng bạn bè tối hôm qua.
Khi cô vừa vào ứng dụng liền thấy một thông báo, không phải là thông báo bạn chung đang bình luận, mà là bình luận trả lời của Tống Lâm.
Cô bấm vào để xem, là Tống Lâm trả lời bình luận.
Khi nhìn thấy mấy chữ kia, Mộ Cẩm Vân liền dở khóc dở cười.
Cô cảm thấy Tống Lâm hiện tại rất đáng yêu, không cần nhìn cũng biết lúc anh trả lời bình luận thì biểu tình trên mặt đang đắc ý như thế nào rồi.
Cô không nhịn được đưa tay lên xoa cằm, chẳng lẽ trước kia cô đối xử với anh quá tệ, nên ngay cả làm cho anh một bữa cơm mà anh đã vui sướng đăng lên vòng bạn bè như vậy?
Coi cô thành bà xã của mình, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-em-that-hu-hong/1719855/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.