“Đúng vậy, nấu lẩu ở nhà không được sao?”
Mộ Cẩm Vân khựng lại, phản bác cũng không được gì.
“Cô lo lắng cái gì? An ninh ở chỗ này rất tốt, đám paparazzi không vào được đâu.”
Anh ta vừa nói như vậy, ngược lại trông có vẻ như cô đang làm giá.
Mộ Cẩm Vân lắc đầu: “Tôi không lo lắng về chuyện này, cậu Cẩn, tôi đang suy nghĩ tới việc chúng ta không mua nguyên liệu nấu ăn rồi.”
“Nhà tôi có.”
Anh ta nói xong, lái xe vào gara, sau đó mở cửa xuống xe: “Xuống xe đi.”
Mộ Cẩm Vân gật đầu, mở cửa bước xuống, đi theo anh ta từ cửa gara vào bên trong biệt thự.
Biệt thự được trang trí theo phong cách sang trọng của Âu Mỹ, màu chủ đạo là trắng xen lẫn thêm màu xám đen, trông rất sạch sẽ gọn gàng, nhưng lại không toát ra sự lạnh lẽo buồn tẻ
Mộ Cẩm Vân đi theo anh ta lên lầu, vừa đặt chân vào phòng khách ở lầu hai, một thứ gì đó lông xù liền nhảy tới bên cạnh chân cô.
Cô sửng sốt, cúi đầu nhìn mới phát hiện thì ra đó là một con mèo màu trắng.
“Mễ Kỳ, quay lại!”
Lục Hoài Cẩn kêu một tiếng, con mèo kia liền chạy về phía anh ta.
“Cô có sợ mèo không?”
Anh ta đưa tay bế mèo lên ôm vào trong ngực, sau đó mới ngẩng đầu nhìn về phía cô.
Mộ Cẩm Vân đầu: “Không sợ.”
Cô còn rất thích mèo, vốn dĩ sau khi về nước còn muốn nuôi một con, ai ngờ sau đó mọi chuyện lại biến thành như thế kia.
Cô vừa dứt lời, Lục Hoài Cẩn liền thả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-em-that-hu-hong/1719720/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.