Lâm Dịch Đồng tính tình sôi nổi, Lục Hoài Cẩn không giống Tống Lâm, lúc ăn cơm không thích nói chuyện, càng không cần phải nói đến Lâm Dĩ An, Mộ Cẩm Vân đã từng gặp qua anh ta một lần, cho nên cô đương nhiên biết anh ta cũng là người tương đối năng động.
Bữa cơm này trôi qua rất vui vẻ, Mộ Cẩm Vân không nói nhiều, nhưng cô không cảm thấy ngượng ngùng, bởi vì trong cuộc trò chuyện họ cũng không cố ý nói điều gì đó cô không hiểu, cơ bản họ đều nói về những điều thú vị.
Lúc ra khỏi phòng ăn cũng đã hơn mười hai giờ, Lâm Dịch Đồng có khí lực tốt, đi tới chỗ Mộ Cẩm Vân kéo cô: “Chị Vân, chị muốn đi ngủ sao? Nếu không, chúng ta cùng nhau đi suối nước nóng đi! Chị đừng lo, ở bên này là hồ riêng, sẽ không có người khác đâu.”
Mộ Cẩm Vân hơi xấu hổ: “Tôi chưa khỏi cảm lạnh, không thích hợp để tắm suối nước nóng đâu.”
“A, thật đáng tiếc.”
Cô ấy vừa dứt lời, Lâm Dĩ An trực tiếp cầm lấy cổ áo cô ấy kéo người lại: “Muốn ngâm mình trong suối nước nóng thì tự mình đi đi, sao lại phải quán lấy người khác? Em không phải là đứa trẻ tám tuổi nữa, Lâm Dịch Đồng, em chưa trưởng thành sao?”
“Vậy anh buông em ra đi!”
Hai anh em nhanh chóng gây nhau, Lục Hoài Cẩn trầm mặc nhìn cô: “Không cần để ý tới bọn họ đâu, chúng ta trở về nghỉ ngơi, khoảng hai giờ thì đi khu trượt tuyết.”
Mộ Cẩm Vân gật đầu, sau khi ăn xong quả thực không thích hợp đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-em-that-hu-hong/1719708/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.