Người đàn ông nhấc chân đi tới chỗ cô: “Thư ký Cẩm Vân, cô không biết sao? Cô suy nghĩ lại xem?”
Mộ Cẩm Vân thật sự không biết người đàn ông trước mặt, hơn nữa mỗi ngày cô đều phải đi theo Tống Lâm, một ngày gặp nhiều người như vậy, làm sao có thể nhớ được.
Nhưng khi bên kia gợi ý, cô chợt nhớ ra: “Lý Siêu?”
Nghĩ xong, sắc mặc Mộ Cẩm Vân có vẻ như không tốt lắm: “Tại sao lại bắt tôi đến đây rồi trói tôi lại, tổng giám đốc Lý Siêu, rốt cuộc thì tôi đắc tội anh cái gì?”
Lý Siêu này không phải người lạ lẫm gì, chính là người đấu thầu công trình mấy hôm trước, công ty của hắn ta gặp phải vấn đề tài chính vô cùng lớn.
Lúc đó, Mộ Cẩm Vân có một ý tưởng đề xuất với Tống Lâm, sau đó Tống Lâm đột nhiên rút khỏi danh sách đấu thầu. Nghĩ tới đây, Mộ Cẩm Vân sắc mặt càng thêm nhợt nhạt: “Anh muốn làm gì?”
“Tôi không muốn làm gì hết. Thư ký Cẩm Vân, cô làm hỏng con đường kiếm tiền của tôi, điều này tôi vẫn luôn canh cánh trong lòng, mấy hôm nay không tài nào ngủ được.” Vừa nói, trên môi hắn ta vừa nở một nụ cười thù hận.
Mộ Cẩm Vân bị nụ cười này làm cho hoảng sợ, nhìn thấy anh ta đi đến trước mặt mình, tay châm cô không tự chủ được mà lạnh ngắt.
“Sợ sao? Lúc cô xen vào việc của người khác, tại sao lại không sợ như thế này?” Mộ Cẩm Vân mím môi: “Anh vẫn cho rằng, anh không được trúng thầu là lỗi của tôi sao?”
“Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-em-that-hu-hong/1719673/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.