Cô Cẩm Vân thật là thú vị.”
Lục Tấn Bắc vừa nói vừa đưa tay nhận lấy chai nước suối, mở nắp ra trực tiếp ngửa đầu uống hết.
Mộ Cẩm Vân cười nhẹ một tiếng: “Tổng giám đốc Bắc cũng rất thú vị.”
Hai người đang nói chuyện, Tống Lâm vẫn luôn đứng ở một bên đột nhiên mở miệng gọi: “Mộ Cẩm Vân.”
“Vâng, Tổng giám đốc Lâm?”
Cô sửng sốt một chút, quay đầu nhìn về phía một bên Tống Lâm.
“Lấy giúp anh chai nước suối.”
Anh nói một cách bình thản, trên mặt thần sắc cũng không có chút nào biến hóa, Mộ Cẩm Vân cũng không cảm thấy có chỗ nào không đúng, mặc dù vị trí của chai nước suối kia chỉ nằm cách anh vài bước chân.
Mộ Cẩm Vân mới vừa xoay người đi lấy nước suối cho Tống Lâm, Lục Tấn Bắc liền cười một cách đầy ẩn ý với Tống Lâm, chẳng qua là anh cũng không có phản ứng gì.
Tần Thâm ở một bên cũng cười một chút: “Có thể làm phiền cô Cẩm Vân một chút không?”
Thanh âm của anh ta cũng không lớn, Mộ Cẩm Vân không có nghe rõ ràng, cô đi lấy nước suối về đưa cho Tống Lâm.
Tống Lâm đưa tay nhận lấy, ánh mắt cũng không có nhúc nhích một chút.
Tròng mắt đen rơi xuống trên người của Tần Thâm, anh thản nhiên mở nắp chai nước, ngửa đầu uống một hớp.
Lúc anh ngửa đầu uống nước, yết hầu ở cổ họng khẽ giật từng hồi, Mộ Cẩm Vân không nhịn được nuốt nước miếng một cái, trong đầu lại hiện lên dáng vẻ gợi cảm của Tống Lâm.
Cô cảm thấy mặt mình dần nóng ran,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-em-that-hu-hong/1719662/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.