Mộ Cẩm Vân thay một bộ quần áo khác đi xuống, bác sĩ Lâm đang ở trong phòng khách tầng hai.
Lúc nhìn thấy cô, anh trước tiên chào hỏi cô trước: “Cô Vân, Tổng giám đốc Lâm nói cô đau đầu.”
Cô đi qua, ngồi trên sô pha, gật đầu nói: “Ừm, vẫn còn một ít cảm giác vô lực, nhưng so với tối hôm qua thì tốt hơn nhiều rồi. Chỉ đau đầu thôi.”
“Tôi kiểm tra một chút.”
Nói xong, anh bắt đầu kiểm tra nhịp tim như bình thường.
Sau khi làm xong, bác sĩ Lâm nhìn cô: “Cô Vân, có thể là bởi đây là lần đầu tiên cô uống phải thuốc này nên có phản ứng mạnh một chút. Hôm nay cô hãy uống nhiều nước vào, một hai ngày nữa sẽ không sao nữa.”
“Làm phiền bác sĩ Lâm chạy qua đây một chuyến.”
“Cô Vân khách khí rồi.”
Hai người chưa có giao tình gì nên chỉ khách khí nói một chút chuyện, rồi bác sĩ Lâm đi về.
Mộ Cẩm Vân nhớ kỹ lời của anh, uống hai cốc nước đầy, mới lên tầng cầm laptop xuống.
Nhưng mà cô vừa xem email một tí, quản gia đã nhắc cô đi ăn cơm.
Cô rất ít khi về biệt thự này với Tống Lâm, Tống Lâm cũng không về mấy. Cô cũng không hiểu biết về người trong biệt thự lắm.
Mộ Cẩm Vân đang trong trạng thái cơm đến thì há miệng, người ta nhắc cô ăn cơm, cô càng không thể không biết xấu hổ mà tiếp tục xem máy tính.
Ăn cơm trưa xong, Mộ Cẩm Vân ôm laptop về phòng.
Cô vẫn để điện thoại ở trong phòng, sau khi lên mới phát hiện Tống Lâm gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-em-that-hu-hong/1719643/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.