Nghe những gì anh ta nói, Mộ Cẩm Vân bị sốc, nhưng cô đã sớm phản ứng lại, làm sao Tống Lâm có thể không biết rằng Mộ Đình Nam gây rối.
Cô liếc nhìn anh và đáp lại nhẹ nhàng: “Ừ”” Anh buông tay đang ôm đầu, quay đầu nhìn cô: “Khi nào thì trả lại cổ phần cho cô?” Mộ Cẩm Vân mím môi: “Hắn không nOI.
Theo ý kiến của cô, mặc dù Mộ Đình Nam rất sợ Tống Lâm, nhưng không dễ để ông ta moi ra 30% cổ phần của mình.
Nghe được lời nói của cô, hắn đột nhiên khẽ mắng nhẹ một tiếng: “Hắn ta nghĩ quá dễ ràng rồi” Nói xong, anh thu hồi ánh mắt, tựa hồ trực tiếp dựa vào lưng ghế, nhắm mắt lại không nói gì.
Mộ Cẩm Vân quay đầu lại nhìn anh, tự hỏi lời anh nói có ý gì.
Nhưng cô cũng không hỏi nữa, mím môi, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ xe, bên trong xe trở nên im lặng.
Xe đến sân bay đã là hơn ba giờ chiều, Mộ Cẩm Vân vừa xuống xe liền thấy vali của mình được Lý Minh Việt đem xuống.
Cô mím môi, và thu lại bàn tay đang dang ra của mình.
Tống Lâm đã bắt đầu đi về phía trước nên cô cũng phải chạy theo, đi phía anh ta ở khoảng cách chừng nửa mét.
Tống Lâm mặc bộ vest tối màu, cao 1,92 mét nổi bật giữa đám đông.
Mộ Cẩm Vân hôm nay tình cờ mặc một bộ đồ màu trắng, với một chiếc áo Sơ mi cộc tay ở trên và một chiếc váy sãm màu bên dưới, trông hơi giống trang phục của một cặp đôi.
Cùng với vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-em-that-hu-hong/1719567/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.