Mộ Cẩm Vân thực sự không nghĩ tới việc đi theo con đường của thư ký, nhưng với tình hình hiện tại của cô, rõ ràng là rất khó để tìm được một công việc tốt dưới sự chèn ép của nhà họ Hứa và mẹ con Lương Thu Trà.
Samsung là một công ty lớn, cả nhà họ Hứa và nhà họ Mộ đều không đủ trình độ để so sánh, cô tin rằng dù tay Lương Thu Trà có dài như thế nào đi chăng nữa cũng không thể với tới được tận đây.
“Cô Vân, cô có chuyện gì không?” Nghe đối phương nói, Mộ Cẩm Vân thu lại suy nghĩ của mình, nghiến răng nghiến lợi hạ quyết tâm: “Không có”.
Nói xong cô liền ký vào đơn.
Hiệu suất công việc của Samsung rất cao, chỉ trong vòng mười phút, cô đã hoàn thành các thủ tục.
Bên kia thông báo cô chính thức đi làm vào thứ hai. Hôm nay là thứ năm, Mộ Cẩm Vân suy nghĩ một chút, vốn dĩ cô muốn đến trung tâm thương mại mua một vài bộ trang phục công sở, nhưng khi đứng ở cổng trung tâm, cô mới nhớ ra mình không có tiền.
Cô không có quan niệm về tiền bạc, khi đi du học, cô không chỉ tiêu gì nhiều ngoài chi phí cho việc ăn uống hàng ngày và thỉnh thoảng sẽ các chỉ phí phát sinh khác như mỹ phẩm, sản phẩm chăm sóc da và quần áo.
Và cô không ngờ rằng ba ruột của mình thực sự sẽ đuổi cô ra khỏi nhà và đóng tất cả các thẻ tín dụng của cô lại.
Nếu không có một căn hộ do mẹ cô để lại, có lẽ bây giờ cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-em-that-hu-hong/164828/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.