Bạch Nhất Phong đưa Mạc Nhất Phóng về nhà rồi dỗ cậu bé ngủ. Sau khi xác nhận rằng cậu bé đã ngũ Bạch Nhất Phong mới đắp chăn cẩn thận cho cậu bé rồi đi ra. Bạch Nhất Phong không trở về phòng ngủ của anh mà sang phòng lúc trước Đường Tuyết Linh ở. Dù ở đây có hai tuần nhưng đồ đạc của cô đã được chuyển đến đủ và khi rời đi cô cũng chỉ mang một vài đồ cần thiết nên trong phòng còn rất nhiều đồ của cô. Bạch Nhất Phong nhìn từng món đồ rồi trầm mặc một lúc và ra khỏi phòng.
Sang hôm sau khi Mạc Nhất Phóng tỉnh dậy thấy mọi người trong nhà đang rất bận. Cậu bé nghiêng đầu ngó quanh nghi hoặc mà kéo một người làm đang đi qua
- Chị chị mọi người đang làm gì vậy? Nhìn rất bận rộn a
Người làm bị kéo lại có chút giật mình nhưng khu nhìn thấy Mạc Nhất Phóng thì vui vẻ véo má cậu một cái rồi mới trả lời
- Đang dọn đồ đó, tiểu thiếu gia.
- Đồ gì vậy?
- Là đồ lúc trước của...thiếu phu nhân...
- Của cô Tuyết Linh sao.
- Hả? Ừm. Là của cô ấy
Người làm có chút dè dặt khi nhắc đến Đường Tuyết Linh trước mặt Mạc Nhất Phóng vì họ sợ cậu bé sẽ khó chịu. Mặc dù Mạc Nhất Phóng rất đáng yêu và dễ gần nhưng đó là với mọi người còn với Đường Tuyết Linh thì chưa chắc. Họ nghĩ như thế vì lần đầu tiên Mạc Nhất Phóng về đây đã lớn tiếng mắng Đường Tuyết Linh xấu xa. Thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-em-la-cua-anh/2440413/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.